Không phải
giống như truyện ngôn tình cứ “cậu” là Thanh Xuân, là tuổi trẻ, là bla bla…
Riêng tớ thấy chuyện đó không ảnh hưởng gì nhiều. Không quan trọng việc tới gọi
cậu là gì mà là vị trí của cậu trong Thanh Xuân của tớ, thanh xuân là một khoảng
thời gian tươi đẹp, và dường như cậu là kí ức xuất hiện nhiều nhất, đặc biệt nhất
với rất nhiều câu chuyện của cảm xúc…
Tớ có thể ngồi
kể chuyện về cậu dài như truyện 1001 đêm, bởi đối với tớ, mọi thứ liên quan đến
cậu, những chuyện một mình tớ trải qua rồi từ từ chuyển thành cùng trải qua tớ
nhớ rất kĩ và mọi thứ dường như đều là kỉ niệm tớ lưu lại một cách đầy đủ, rõ
ràng và chân thật nhất, như một kho báu mà tớ rất trân trọng. Cậu biết rõ mà,
đúng không? Có một gái viết hẳn mấy chục trang truyện gửi tặng! [Tôi hay nói
đùa rằng: “Những cô gái ngoài kia, họ xinh đẹp thật đấy, nhưng có cô nào viết cả
một truyện ngắn tặng cậu chưa?” tôi biến thể từ lyrics của chị Lơ]
Dùng một
tính từ để nói về tình cảm của tớ dành cho cậu nha! Tớ nghĩ sẽ là Fearless (can
đảm). Dù cậu biết hay không, nhưng việc tớ thích cậu là một sự lựa chọn can đảm
vì thế tớ hết lòng và điều đó (cậu) trở nên quan trọng như một lẽ hiển nhiên
không cần chứng minh, không cần giải thích. Mọi người luôn thắc mắc với sự lựa
chọn của tớ, tớ nói nhiều sự lựa chọn cơ, vì thế lần này cũng không là ngoại lệ.
Nhưng thế sao nào, những lựa chọn của tớ, tớ biết là do tớ muốn, dù sau này như
thế nào đi chăng nữa, dù kết quả có thất bại, dù có là kết thúc, nhưng tớ đã
làm, dám theo đuổi, dám điên cuồng vì những điều tớ thật sự thích.
Tớ không gọi cậu là Thanh Xuân bởi vì tớ quá tham lam cậu ạ! Khoảng thời gian ấy thật tươi đẹp nhưng tớ lại muốn nó được kéo dài ra thêm, không chỉ là những tháng ngày ngây thơ chân thành của tuổi 17, không chỉ là những lần vấp ngã nắm tay nhau cùng trưởng thành sau cái tuối 18, những âu lo cùng nhau san sẻ ở độ tuổi hai mươi mấy, hay sự ổn định không còn ngông cuồng nữa khi chúng ta đã hơn ba mươi. Nói tớ tham lam cũng được, nhưng tớ muốn thế. Tớ sẽ không gọi cậu là Thanh Xuân đâu!
Thật muốn được quay về những năm tháng ấy thêm lần nữa trở về phòng học mà người ngồi trước, người ngồi sau cố ý trêu ghẹo để rồi được nghe những lời mắng thật dịu dàng |
0 nhận xét