Lá thư cuối cùng của JongHyun. "Hãy nói với mọi người em chịu đủ rồi"

By Phương Dương - 12/20/2017

Không phải là ctrl+C và ctrl+V, tôi đã ngồi gõ từng từ để cảm nhận, để phần nào mong hiểu những nỗi đau, những dằn vặt, những khó khăn, cả sự cố gắng để đưa đến quyết định cuối cùng là...
“Con người tôi đã thật sự vỡ tan từ bên trong rồi.
Sự đau buồn cứ từ từ gặm nhấm và cuối cùng nuốt chửng tôi.
Tôi không thể chống lại nó.
Tôi ghét bản than mình. Chỉ có thể bám víu vào những ký ức đã tan vỡ.
Cho dù tôi có cố gắng bỏ chạy hay la hét, không có ích gì, không có ai trả lời tôi cả.
Nếu tôi không thể thoát khỏi ngạt thở này, thì tốt hơn nên tự kết thúc nó thôi.
Tôi tự hỏi ai có thể chịu trách nhiệm cho việc này.
Chính tôi. Bản thân tôi
Tôi đã hoàn toàn cô đơn.
Nói rằng bạn muốn kết thúc rất dễ dàng.
Nhưng để thực hiện nó lại không phải vậy.
Tôi đã sống đến bây giờ với tất cả những khó khăn này.
Có thể bạn nghĩ tôi muốn bỏ chạy và trốn tránh
Đúng vậy. Tôi muốn chạy trốn.
Khỏi bản thân mình
Khỏi tất cả mọi người
Người ta hỏi tôi nơi cậu đang đến, có ai ở đó vậy?
Chỉ có tôi. Chỉ bản thân tôi.
Và lại một lần nữa, chỉ có một mình tôi.
Mọi người đã hỏi tại sao tôi cứ liên tục mất đi ký ức của mình.
Mọi người đã nói là con người của cậu thôi.
Tôi hiểu rồi, cuối cùng, tất cả đều là lỗi của tôi.
Tôi đã mong rằng sẽ có ai đó thấy được điều này, nhưng đáng buồng, không ai chú ý cả.
Vì người chưa từng gặp tôi, dĩ niên không biết đến sự tồn tại của tôi trên đời.
Mọi người hỏi vì sao tôi lại sống.
Chỉ là. Chỉ là vì mọi người cũng đang sống thôi.
Nếu mọi người hỏi vì sao tôi ra đi. Là vì tôi đã quá mệt mỏi rồi.
Tôi đã nghĩ về việc này hàng nghìn lần.
Tôi không thể biến nỗi đau day dứt này thành niểm vui được.
Đau đớn sẽ mãi là đau đớn thôi.
Mọi người nói tôi đừng cảm thấy như vậy nữa
Tại sao? Tại sao tôi không thể kết thúc như tôi muốn?
Mọi người hãy nghĩ xem vì sao tôi đau khổ?
Bây giờ thì tôi biết rồi. Tôi chính là lí do. Tất cả là lỗi của tôi và tôi vô dụng như vậy đấy.
Bác sĩ, đây có phải là những gì anh muốn nghe không?
Không Tôi không làm gì sai cả. Khi anh nhẹ giọng nói rằng mọi chuyện đều là do con người tôi. Tôi đã nghĩ: “Làm bác sĩ thật dễ dàng”.
Có nhiều người trải qua khó khăn hơn tôi vẫn sống tốt.
Những người yếu đuối hơn tôi vẫn sống tốt.
Nhưng không phải vậy.
Những người đang sống không có ai đau khổ hơn tôi, cũng không có ai yếu đuối hơn tôi cả.
Tôi đã cố gắng tồn tại. Nhưng dù có hỏi tôi cả ngàn lần đi nữa lí do vì sao tôi sống.
Thì câu trả lời cũng không phải vì tôi.
Mà là vì mọi người.
Tôi cũng muốn sống cho bản thân mình.
Xin đừng nói gì khi mọi người không biết rõ.
Tôi đã nói rất nhiều lần.
Vì sao tôi lại mệt mỏi như vậy
Tôi không được phép mệt mỏi vì những chuyện như vậy sao?
Tôi càn phải chau chuốt câu chuyện của tôi hơn mới được sao?
Mọi người cần thêm lí do sao?
Tôi đã nói tất cả rồi.
Cậu chắc mình sẽ không đổi ý chứ?
Nếu có thể vượt qua điều này những thứ còn lại không chỉ là một vết sẹo đâu.
Nhưng có lẽ va chạm với thế giới này không phải là việc tôi có thể làm nữa. Có lẽ được biết đến trong thế giới này cũng là việc không thể nữa.
Đó là lí do vì sao mọi chuyện thật khó khăn với tôi.
Là vì tôi muốn va chạm.
Là vì tôi muốn câu chuyện của tôi được biết đến.
Lí do tôi chọn cách này thật sự thật đáng cười.
Tôi đã rất dũng cảm để có thể cố gắng đến tận thời điểm này rồi.
Một điều cuối tôi có thể nói. Xin hãy nói với tôi rằng tôi đã vất vả rồi. Rằng tôi đã làm rất tốt cho tới tận bây giờ.
Rằng tôi đã trải qua nhiều rồi.
Cho dù bạn không thể mỉm cười. Xin đừng tiễn tôi trong sự tội lỗi.
Bạn đã làm tốt rồi
Bạn thật sự vất vả nhiều rồi.
Tạm biệt.

Dịch: SHINee’s Vietnamese Fanpage
Kết quả hình ảnh cho jonghyun
Tôi không là fan của nhóm, càng không phải là fan của anh. Nhưng cảm thấy thật sự rất xúc động hai ngày nay, khi newfeed ngập tràn tin tức về anh. 
Có thật bạn đang sống hạnh phúc, có phải mỉm cười là đang vui không? Không ai hiểu được đâu, chính bản thân này mới biết nó phải chịu đựng những gì. Idol ư? Luôn mỉm cười ư? Luôn làm người khác vui vẻ ư? Là động lực,cố gắng của hàng triệu người ư? Những con người luôn nghĩ cho cảm xúc người khác để rồi đến lượt họ kêu cứu, đến lượt họ rơi vào khủng hoảng chẳng ai biết, chẳng ai hiểu mà kéo họ ra được. Và rồi lựa chọn cuối cùng là... Trầm cảm thật sự rất đáng sợ.
Hãy yêu thương khi còn có thể. Chỉ cần một câu quan tâm, lắng nghe nhau, chia sẻ một chút là quá ý nghĩa rồi. Đừng đẩy nhau, hoặc đẩy chính bản thân mình vào những tinh cầu cô đơn.
Viết những dòng này vào lúc tang lễ của anh chuẩn bị bắt đầu, sau khi xem clip mấy bạn fan khóc hết nước mắt. Anh ra đi an yên nhé! 


  • Share:

You Might Also Like

0 nhận xét